Bài 2; Việt Nam luôn đảm bảo quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân
Việt Nam là quốc gia đa
tín ngưỡng, tôn giáo với hơn 26,5 triệu tín đồ các tôn giáo (chiếm 27% dân số),
hơn 58.000 chức sắc, 148.000 chức việc, 29.000 cơ sở thờ tự, 53 cơ sở đào tạo
tôn giáo và 16 tôn giáo.
Trong quá trình lãnh đạo
cách mạng, Đảng và Nhà nước Việt Nam luôn thực hiện nhất quán chính sách tôn
trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và quyền tự do không tín
ngưỡng, tôn giáo của mọi người. Các quyền này được ghi nhận trong Hiến pháp
2013, Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm 2016 và Nghị định số 162/2017/NĐ-CP của
Chính phủ đã tạo khuôn khổ pháp lý vững chắc cho việc bảo đảm tốt hơn quyền tự
do tín ngưỡng, tôn giáo. Cụ thể:
Hiến pháp năm 2013 quy định mọi người
có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các
tôn giáo bình đẳng trước pháp luật. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi
dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật. Như vậy, việc theo hay không
theo tín ngưỡng hoặc tôn giáo nào là quyền tự do của mỗi cá nhân, mỗi công dân
Việt Nam được Hiến pháp 2013 thừa nhận.
Gặp mặt, biểu dương các vị chức sắc tiêu biểu, lãnh đạo các tổ chức
tôn giáo, khẳng định sự quan tâm, tôn trọng của Đảng, Nhà nước ta đối với quyền
tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân. Ảnh: vnanet.vn
Thể chế
hóa Hiến pháp năm 2013 và cần thiết phải điều chỉnh pháp luật về tôn giáo trong
bối cảnh hội nhập quốc tế và tình hình tôn giáo tiếp tục có những biến động, mở
rộng không chỉ hoạt động tôn giáo mà cả các hoạt động xã hội, ngày 18/11/2016,
Quốc hội nước CHXHCN Việt Nam khóa XIV đã thông qua Luật tín ngưỡng, tôn giáo
thay thế Pháp lệnh Tín ngưỡng, tôn giáo. Theo đó, ngày 30/12/2017, Chính phủ đã
ban hành Nghị định số 162/2017/NĐ-CP quy định chi tiết một số điều và biện pháp
thi hành Luật tín ngưỡng, tôn giáo, tiếp tục tạo hành lang pháp lý quan trọng
cho các hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo. Việc ban hành Luật tín ngưỡng, tôn giáo
đã đánh dấu son cho quá trình hoàn thiện pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo của
Việt Nam. Cụ thể hóa chủ trương nhất quán của Việt Nam về quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo. Có ý nghĩa quan trọng cả về đối nội và đối ngoại, phù hợp với
chủ trương cải cách thể chế, đơn giản hóa thủ tục hành chính hiện nay ở Việt
Nam, đảm bảo lợi ích của quốc gia, dân tộc và các tổ chức tôn giáo. Đồng thời,
thông qua đó cũng khẳng định với quốc tế, Việt Nam luôn là thành viên tích cực,
có trách nhiệm trong việc bảo đảm quyền con người, trong đó có quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo. Đây cũng chính là minh chứng rõ nét nhất để chống lại luận
điệu xuyên tạc của các thế lực xấu, vu cáo Việt Nam vi phạm quyền dân chủ nhân
quyền tôn giáo.
Đừng để đức
tin bị lợi dụng!
Có
thể dẽ dàng nhận thấy rằng, trong các lĩnh vực của đời sống xã hội, tôn giáo là lĩnh vực nhạy cảm, dễ
thu hút sự chú ý của dư luận trong nước và quốc tế. Đây cũng là lĩnh vực dễ bị
lợi dụng vào các hoạt động gây chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, gây mất ổn
định chính trị - xã hội. Việt Nam là quốc gia có nhiều tôn giáo.
Hoạt động lợi dụng tôn giáo và vấn đề tôn
giáo để chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, gây mất ổn định chính trị - xã
hội là hoạt động hết sức nguy hiểm, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới khối đại
đoàn kết toàn dân tộc, gây chia rẽ giữa các tôn giáo, giữa tôn giáo với chính
quyền, giữa quần chúng giáo dân và những người không theo tôn giáo, tạo ra
những yếu tố phức tạp, tiềm ẩn nguy cơ bùng nổ thành xung đột xã hội. Trên thực
tế, đã xảy ra một số vụ mâu thuẫn, xung đột trong nội bộ nhân dân có liên quan
tới tôn giáo do tác động bởi hoạt động nói trên. Sự ổn định chính trị - xã hội
ở một số nơi, một số lúc đã bị ảnh hưởng. Do đó, chủ động phòng ngừa, đấu tranh
có hiệu quả với hoạt động này có vai trò quan trọng trong toàn bộ công tác tôn
giáo cũng như bảo đảm sự ổn định chính trị - xã hội ở Việt Nam.
Với chủ
trương “tôn trọng tự do tín ngưỡng, tôn giáo” của Đảng và Nhà nước Việt Nam, thời
gian qua, tình hình tôn giáo ổn định, đời sống tôn giáo có những biến đổi sâu sắc
cả về số lượng lẫn phạm vi hoạt động, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo được tôn
trọng, bảo đảm. Các tổ chức tôn giáo được công nhận xây dựng và thực hiện đường
hướng hành đạo phù hợp với văn hóa truyền thống, gắn bó, đồng hành cùng dân tộc.
Cơ quan chức năng làm tốt công tác hướng dẫn, quản lý, từng bước đưa hoạt động
tôn giáo đi vào nền nếp, đoàn kết đồng bào theo các tôn giáo trong khối đại
đoàn kết toàn dân tộc.
Cần khẳng định rằng, bản
chất của Tôn giáo chân chính là luôn hướng con người đến chân - thiện - mỹ, tức
là đến những giá trị tốt đẹp nhất của con người. Đức Phật, Đức Giê-su hay Đức
Chúa Trời... không bao giờ răn dạy các tín đồ của mình phải làm điều ác, trái
với đạo đức, luân thường, đi ngược lại với các quy định của pháp luật. Các đức
tin của các Tôn giáo đều có chung khát vọng dẫn đường cho con người tu tập,
thực hành giáo lý, xây dựng cuộc sống hạnh phúc, xã hội phồn vinh, hướng con
người đến với sự tốt đẹp, sống đoàn kết, lương thiện và thương yêu nhau.
Ngay trong Giáo luật Công
giáo cũng đã khẳng định: “Không biến mình thành một lực lượng chính trị vì như
thế là sai với bản chất và sứ mạng của Giáo hội”. Hay trong Hiến chương của
Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng nhấn mạnh: “Mục đích của Giáo hội Phật giáo
Việt Nam là điều hòa, hợp nhất các tổ chức, hệ phái Phật giáo Việt Nam cả nước
để hộ trì hoằng dương phật pháp và tham gia xây dựng, bảo vệ Tổ quốc, phục vụ
dân tộc, góp phần xây dựng hòa bình, an lạc cho thế giới”. Nhìn tổng thể thì
trong suốt chặng đường lịch sử đã qua, tín đồ, chức sắc chân chính của các Tôn
giáo ở Việt Nam đã, đang đóng góp to lớn vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ
quốc, quyên góp hàng ngàn tỷ đồng xóa đói, giảm nghèo, bảo đảm an sinh xã hội,
tích cực tham gia các phong trào thi đua yêu nước, xây dựng đời sống văn hóa ở
khu dân cư. Qua các phong trào này đã xuất hiện nhiều tập thể, cá nhân tiêu
biểu là tăng ni, phật tử có thành tích xuất sắc được Đảng, Nhà nước tặng thưởng
các phần thưởng cao quý.
Mỗi
tín đồ Tôn giáo cũng đồng thời là công dân Việt Nam, khi thực hiện quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo cần phải thực hiện nghĩa vụ công dân trên cơ sở pháp luật,
không tôn giáo nào được phép đứng ngoài hoặc đứng trên lợi ích quốc gia, dân
tộc. Pháp luật Việt Nam nghiêm cấm lợi dụng tôn giáo xâm phạm an ninh chính
trị, TTATXH, vi phạm quyền và lợi ích hợp pháp của Nhà nước và công dân hay lợi
dụng danh nghĩa tôn giáo để trục lợi phi pháp, trái thuần phong mỹ tục, trái
đạo đức, trái giáo lý. Và chắc chắn những kẻ lợi dụng tôn giáo để thực hiện
hành vi phi tôn giáo, làm ô danh tôn giáo, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân
tộc sẽ bị nghiêm trị theo pháp luật. Mỗi chức sắc, tín đồ và người dân hãy đề
cao cảnh giác, kịp thời tố giác, ngăn chặn hành vi của các đối tượng lợi dụng tôn
giáo để vi phạm pháp luật; đó cũng là phương cách để bảo vệ chính mình, bảo vệ
xã hội và chính là bảo vệ các tôn giáo chân chính đang hoạt động bình thường
trên đất nước Việt Nam./.
Công Minh

0 Comments
Đăng nhận xét